Quét Dọn Nhà
Xin
thưa, quét dọn đây không hàm nghĩa quét dọn căn nhà vật chất. Nhưng là quét dọn
căn nhà nội tâm. Khi bước ra khỏi căn nhà bào thai của mẹ, mỗi con người, ai
cũng như ai, cũng có một căn nhà tâm hồn riêng. Chẳng ai giống ai. Không ai làm
chủ thay căn nhà đó. Duy nhất là bạn thôi. Bạn là chính chủ. Khi còn nhỏ căn
nhà tâm hồn bạn cần có người canh cửa, dìu dắt những bước chập chững đầu đời. Nhưng
càng lớn khôn, tay bạn càng cần buông khỏi sự lệ thuộc để khẳng định mình, tự
làm chủ căn nhà nội tâm của bạn.
Giã từ ấu thơ, bước chân vào đời bươn chải,
mỗi ngày, mỗi tuổi, đôi chân ta trở về vương vất rác rến, bụi bẩn vào nhà mà
không biết. Có khi biết đó mà không màng lau chân. Theo thời gian, theo tuổi đời,
nhà ta đầy rác. Có những rác như gai độc, ghim sâu vào tim ta rướm máu. Làm cho
cả người thân ta nhói buốt theo.
Ít ai có thể chấp nhận sống trong căn nhà đầy
rác. Rác trong nhà vật chất dễ thấy, dễ nhận ra. Nhưng rác trong hồn ta thì mù
mờ khó nhận diện, khi ẩn khi hiện. Thế nên, xã hội loài người mới có Tâm Linh,
Tôn Giáo. Như một liệu pháp, một lương y giúp giúp ta quét dọn, thu gom, vất bỏ
những con vi trùng độc hại. Nhưng trước hết, trên hết, bạn phải là người dọn
rác, muốn nhặt rác ra khỏi lòng bạn. Thường thì ta phải tự tay nhặt rác. Nhưng
đôi khi vô tình hay hữu ý, con mắt tâm hồn ta không nhận ra rác. Nếu có người
thiện chí, thiện tâm chỉ cho ta thấy rác, bạn đừng tự ái, trái lại hãy tiếp thu
ý kiến với lòng biết ơn.
Một câu nói thật hay, thật thâm sâu của Chúa
Jesus trên đường giảng thuyết, đã trở thành câu châm ngôn ứng nhân xử thế cho
con người, trải qua bao thời đại, vẫn còn đúng cho tới ngày nay về việc nhặt
rác : “Ngươi thấy cái rác trong mắt người anh em, nhưng lại không thấy cái xà
trong mắt ngươi”. Thế đấy. Rác trong nhà mình chẳng thèm quét dọn thu gom, chỉ
chằm chằm đi bươi móc rác nhà hàng xóm.
Ôi! Thế thái nhân tình. Trần gian tục lụy.
Sân si còn nhiều. Lòng tham không đáy. Rác rưới ngập ngụa. Đố kỵ ghen tuông.
Vv…và…vv
Tôi
ơi nhìn lại. Nhặt rác nhà đi. Tâm an hạnh phúc.