Cắt Tỉa...Cây Đời
Sao lại Cắt Tỉa ... Cây Đời? Cái ông HMG này
khi không cắc cớ, vớ vẩn, dùng từ gì nghe lạ hoắc? Tra từ điển Tiếng Việt không
thấy cây đời. Chỉ có cây cam, cây quít, cây bưởi vv...Vâng, xin thưa, mỗi con
người, mỗi cá nhân là một cây trong một quần thể rừng người đó ạ! Với hơn 7 tỉ sinh linh, đang sống trải dài trên
khắp hành tinh xanh này, dưới một mái nhà chung gọi
là Trần Gian, mà người ta quen gọi là Thế Giới, với 201 Quốc Gia lãnh thổ.
Khen thay, Đấng Tạo Hóa, một nghệ sĩ tài ba
xuất chúng, khi dựng lên trời đất và con người, đã không để một cây nào giống cây nào hoàn toàn. Chỉ duy nhất một điểm giống
là huyết thống duy trì nòi giống giữa cha mẹ và con cái. Thế mới có chuyện thử
ADN để xác định nhân thân một người. So với cây cối thực vật, thì cái cây người, cây đời là tinh vi, phức tạp nhất. Có những điều tới nay vẫn còn là bí ẩn,
khoa học và sự hiểu biết giới hạn của con người chưa giải mã được, không bao giờ
giải mã được- Ngoài Thượng Đế, người nắm điều bí ẩn.
Mảnh đất đầu tiên cho ta được gieo hạt mầm sự
sống làm người, là bào thai mẹ, đã là một huyền nhiệm với biết bao sự liên kết sinh học của hàng triệu tế
bào li ti...Khoa học hiên đại ngày nay đã dần soi tỏ, giải mã phần nào sự huyền
diệu của phôi thai...Nhưng, điều kỳ diệu hơn cho mỗi cây người, cây đời khi còn
là phôi thai, hạt mầm sinh linh cũng được hình thành đồng
thời với phôi thai như 2 con đường song song, cùng đi chung dưới
một ánh mặt trời. Một từ con người, nhưng lại hàm chứa 2 từ: Con-Người. Tiếng Việt phong phú
làm sao! Từ ngày còn là phôi thai
cho tới lúc nhắm mắt lìa đời, Con và Người luôn nắm tay nhau đi. Mầm mống của sự
thiện, sự ác có thể đã gieo vào bào thai qua ngưỡng cửa của người mẹ, người cha. “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước”. “Phúc đức tại mẫu”. Vv... và vv...
Có câu chuyện trong Kinh Thánh thật hay kể về
người gieo giống: Khi gieo, có hạt rơi bên đường, có hạt rơi vào sỏi đá cằn
khô, có hạt rơi vào bụi gai. Nhưng lại có hạt rơi vào mảnh đất mầu mỡ phì
nhiêu, sinh hoa kết trái xanh tươi. Người gieo cho ta hạt giống làm người là
Thượng Đế. Còn phần sinh hoa kết quả, phần lớn là nỗ lực phấn đấu bản thân ta.
Cũng như các loài cây, loài hoa thiên nhiên, có được hoa xinh trái ngọt là một quá trình lâu dài
của qui luật tiến hóa, sinh tồn với khắc nghiệt của thời tiết, địa nhưỡng. Tất
nhiên, cây lẫn hoa cũng phải chịu sự đau đớn của cắt tỉa để cho cây tốt, hoa đẹp. Cây đời, cây người cũng thế thôi.
Nhưng tỉa cắt cây đời, cây người còn khó gấp vạn.
Những cái xấu, cái dở, cái thừa, mắt ta khó thấy, nó nằm sâu trong vô thức. Khi có cơ hội, nó vươn bàn tay bạch tuộc ra tứ
phía làm những điều bậy bạ, ta không kiểm soát nổi. Lâu ngày, biến thành ung nhọt
ác tính tàn phá cây đời ta. Vậy là phần Con mạnh hơn, lấn lướt phần Người mất rồi!
Ta là con bệnh trầm kha của thói hư, tật xấu. Cây đời đã bị cong vẹo.
Cành xác sơ. Lá rơi rụng.
Phải cắt tỉa thôi bạn ơi, nếu ta muốn phần Người phát triển mạnh mẽ hơn phần Con, đúng như chủ đích
của Đấng Tạo Hóa khi cho ta làm người. Ngày nay, thế kỷ 21, hành tinh này đang
quay cuồng, cuốn hút vào cơn siêu bão của nền văn minh tiến bộ, với cường độ chóng mặt. Bạn cũng như tôi, chẳng khác nào con thiêu thân, đang đong đưa giữa biết bao sự kiện của thiện
và ác. Chẳng khác nào như một con bướm, đang vẫy vùng
trong cái màng nhện chằng chịt của thời đại hưởng thụ, chủ nghĩa cá nhân ích kỷ...Tình
người đang mỗi ngày co cụm thiếu vắng nơi rừng đời. Những cây đời, thay vì xanh
tốt, nay đang cằn khô rã mục bởi những iphone cầm trên tay, mỗi người kè kè bên như thượng đế tối cao. Gần đây, có một khảo
sát của nước ngoài về tình trạng vô cảm của nhân loại thời đại kỹ thuật số. Khảo sát đưa ra những hình ảnh chụp được tại các nhà chờ
nơi sân bay, tàu điện...Và so sánh sự khác biệt sâu sắc giữa văn hóa đọc của
người Á Châu với người Tây Phương. Trong thời gian chờ đợi nơi công cộng, người
Tây luôn cầm trên tay quyển sách để đọc, nghiền ngẫm. Còn người Á thì luôn dí
mũi vào màn hình Smartphone chơi game, hay những
cuộc gọi “tám” chuyện ồn ào. Đặc biệt người Trung Quốc và Việt Nam có lẽ đứng đầu
cái thói tật xấu xí này. Cây đời chẳng còn là cây của rừng đại ngàn. Nhưng lẻ
loi trong cái vỏ ốc hưởng thụ một mình. Một ốc đảo lạnh lùng vô cảm. Ở Việt Nam
cũng như bên Trung Quốc, nhiều người làm
ngơ trước một cảnh bất hạnh nguy cấp ngoài đường, nhưng lại vô cùng nhậy cảm với
chiếc Iphone, chiếc xe gắn máy, xe hơi cá nhân khi bị va quẹt, bị trầy xước...Họ
xót sa cho những vật cưng của mình hơn đồng loại. Ôi một rừng cây tàn úa!
Xã hội Việt Nam, mỗi người, mỗi cây đời đang
bị ô nhiễm nặng nề bởi trào lưu Smartphone Chưa kể đang
bị đầu độc ô nhiễm bởi thực phẩm vô cùng độc hại...Giới trẻ đang bị mất dần sự
đề kháng. Mỗi người tự cắt tỉa cây đời mình bằng sự thức tỉnh mỗi ngày. Qua một
ngày tất bật cơm áo gạo tiền. Chiều tối về nhà hãy tập thói quen vất bỏ Smartphone, dành thời gian cho gia đình, người thân yêu. Khi ra đường và những
nơi công cộng, ta bớt tập trung vào điện thoại, để cho đôi mắt nhìn đời, nhìn
người chung quanh bằng sự sẻ chia trìu mến. Xã hội văn minh nhưng phải có tình người. Rừng người trần gian sẽ xanh hơn, bởi những cây đời
riêng rẽ biết chăm chút, cắt tỉa lòng tham vị kỷ. Biết hy sinh cái tôi vì
lợi ích cộng đồng.
Xuân đang về. Tết đã cận kề. Hoaimacgiang
thân mến chúc tất cả bạn đọc khi ngắm hoa đào, hoa mai nở bên hiên nhà, cũng sẽ
ngắm nhìn về cây đời mình. Trái tim nở hoa chưa? Vâng, trái tim bạn sẽ nở hoa-
một khi biết tịnh tâm mỗi ngày nhìn lại, chăm chút cây đời mình bớt sâu bọ gặm
nhấm. Nhường đất cho mầm nhân ái, có cơ đâm chồi nẩy
lộc. Đẩy lùi gian tham, ích kỷ. Góp phần cho Mùa Xuân Tình Người bung nở trên
Quê Hương Việt Nam, vốn đang cần , rất cần
từng bàn tay chung sức.
Xuân
Ất Mùi 2015