Thứ Sáu, 6 tháng 2, 2015




                                            CẮT TỈA…TỪ XA

    “ Mọi thứ đều cần cắt tỉa. Rất nhân văn”. Đó là nội dung comment của một bạn đọc dành cho bài viết “ Cắt Tỉa… Cây Đời” mà HMG mới post lên Blog. Comment ấy đã làm cho tôi nhớ tới một sự cắt tỉa thời gian gần đây mình đã thực hiện. Nhưng không phải là sự cắt tỉa trong bản thân mình. Một cắt tỉa từ bên ngoài.

    Vâng, có những mối liên hệ xã hội vì lý do gì đó ta có được ngoài đời, qua thời gian, thấy người ấy không thích hợp, ta nên loại bỏ. Thích hợp ở đây, tôi căn cứ trên thang giá trị chân tình. Một người không hợp với ta lắm về sở thích, cảm quan…nhưng vẫn có thể cho ta một tình bạn tương đối tốt. Còn tình bạn thân, thì khỏi bàn cãi. Bạn tri âm, tri kỷ hồ dễ mấy ai có được Tình Bạn Thân ( viết hoa) đúng nghĩa?



    Trời sinh ra tôi, từ nhỏ đã mang sẵn trong người trái tim mẫn cảm, giàu cảm xúc. Yêu thiên nhiên và rất thích bạn bè. Nhưng lạ, tới tuổi này, mà Bạn Thân tôi đâu, xa lắm… Như mãi là một kho báu, tôi vẫn chưa có được khi đã đi gần hết cuộc đời. Có người đã trách tôi “Anh quá cầu toàn”. Đúng một phần thôi. Bởi ở đời, Bạn thì ít mà bè thì nhiều.

   Mỗi đời người, ai chẳng qua nhiều lần bị phản bội trong tình yêu và tình bạn? Trái tim nào mà không xứt mẻ, thương tích vì “cho rất nhiều mà nhận chẳng bao nhiêu”. Tôi ơi đừng thất vọng. Vì đời là thế. Such is life! C’est la vie! Bởi, lịch sử con người luôn phản diện 2 mặt trái phải. Có biết bao Tình Bạn đẹp như Bá Nha Tử Kỳ hay Lưu Bình Dương Lễ vv.. được lưu truyền muôn thuở đó thôi.

  Như tôi đây sau nhiều, rất nhiều lần bị người ta đá đau, bầm dập vì trái tim nhạy cảm trời cho. Ấy vậy, vẫn không chừa cố tật tìm bạn, mong bạn. Theo tâm lý học, type người như tôi có thể xếp vào loại giầu tình cảm, khó làm chủ cảm xúc, dễ bị tổn thương, dễ thất bại trên thương trường… Nhưng, cũng có một thực tế không thể phủ nhận, nhu cầu Tình Bạn là một ước nguyện khát khao nhất của con người. “Tình bạn là Tình Yêu không có cánh”mà. Thế đấy. Thời nào, tuổi nào cũng cần có bạn để chia vui, sẻ buồn.

  Tuy nhiên thời gian gần đây, khi trầm tư, trấn tỉnh lại. Tôi đã quyết định  cắt tỉa bớt đi những mối quan hệ bạn bè. Tại sao mình lại nhọc công mất thì giờ, quan tâm tới một người mà họ không dành thời gian quan tâm tới mình? Tại sao cứ vẫn giữ khư khư cái bóng hình nửa vời, khi vui nó đến, khi buồn nó đi? Thực ra để đánh giá một người có chân tình với ta hay không, cũng không khó lắm. Chỉ tinh mắt và “bắt mạch” là biết người đối diện ra sao. Dù có khéo che đậy thì bản chất con người cũng sớm lộ ra. Để đánh giá một người quân tử hào hiệp với kẻ tiểu nhân, hãy dựa vào lòng tham kẻ ấy. Chính xác nhất là, chân giá trị một người sẽ thể hiện rõ ràng khi họ ứng xử với 2 vị thế: ban ơn và nhận ơn. Ban không kiêu, nhận không nịnh. Đó mới là hiền nhân.

   Đó là sự cắt tỉa…từ xa ngoài đời thường, nơi ta mặt đối mặt. Cái ta gọi là thực tế cuộc đời. Sân chơi cuộc đời cũng là một sân khấu, với nhiều vai diễn thật giả. Mỗi người có nhiều vai diễn, đôi khi đeo mặt nạ để sống. Nhận ra cái mặt nạ của người đời, đó cũng là một nghệ thuật sống. Sống chung hay không với mặt nạ của kẻ khác, đó là quyền của bạn. Nhưng với tôi, tôi dứt khoát nói không với mặt nạ và xa lìa nó.

   Còn cái mà thời đại hôm nay quen gọi là thế giới ảo thì sao? Điển hình là mạng xã hội Facebook. Sức lan tỏa của nó thật lợi hại, ai cũng biết. Đã có nhiều phản ảnh xấu tốt về sân chơi này. Với tôi, xấu tốt, tùy sự chọn lựa của bản thân mình. Trang hoặc cá nhân nào không phù hợp, cắt tỉa không nuối tiếc. Giữa trăm nghìn cỏ dại, thi thoảng, tôi bắt gặp được bông hoa quí.  Vậy là đủ, là vui hạnh phúc lắm rồi. Cám ơn Trời, cám ơn Facebook cho ta sống một quãng đời thật đẹp giữa thời đại kỹ thuật số. Tôi học hỏi nơi đây biết bao điều hay lẽ phải. Tôi học mà chẳng tốn một xu trả công thầy. Còn mong gì hơn nữa?

   Tháng trước tôi làm một trắc nghiệm. Tôi nhấn kết bạn thật nhiều. Không cần xem lý lịch và quá trình tham gia Fb của người ấy. Đa số tôi được chấp nhận. Nhưng một kết quả vô cùng thất vọng. Toàn là khoe ăn, khoe mặc, khoe của, khoe dáng… Eo ơi! Hãi quá, tôi Cancel hết. Delete hoàn toàn. Một phen vãi mồ hôi. Không sao. Bình thường thôi. Xem như một cuộc dạo chơi thú vị. Thế giới phẳng mà chẳng phẳng tí nào. Thật gập ghềnh, chông chênh. Nhưng, quan trọng là, đừng để mình phải cuốn hút theo trào lưu chông chênh đó.



   Hơn 20 năm qua, tôi nhiệt thành đi làm từ thiện cho những mảnh đời bất hạnh nghèo khó trăm bề. Đặc biệt cho 2 điểm buôn làng người dân tộc K’Ho tại tỉnh Đồng Nai. Suốt thời gian ấy, tôi cũng được trải nghiệm về nhiều mặt trái phải của xã hội. Tất nhiên, tôi cũng đã từng phải áp dụng cắt tỉa, cảnh giác về những con người luôn trục lợi từ lòng tốt của người khác. Không để lòng nhân ái và ngọn lửa nhiệt thành của mình bị lạm dụng.

   Là lữ khách trần gian, hành trang ta mang theo cuộc đời, có thể quá cồng kềnh, ì ạch bởi những tình cảm không đâu. Chân giả lẫn lộn. Hoa xen cỏ dại. Bây giờ tôi mới dần ngộ ra: việc cắt tỉa sân vườn đời mình cũng là việc làm hay, cần thiết. Cho thông thoáng tâm hồn. Cho bớt vướng bận những dây dưa phiền toái. Để lòng mình thanh thoát hơn. An nhiên đi giữa cuộc đời tục lụy. Thế mà vui.

                                                                                                  Xuân Ất Mùi 2015                                                           

1 nhận xét:

  1. Theo con nghi trong cuoc sông bôn bề nhôn nhip này tinh cam con nguoi chi la 1 phần tât yếu ...tien tai danh vong la thu vu khí sac bén nhât ma con nguoi muốn so huu no ..tinh thuong nhân ai giua con nguoi voi con nguoi thi ko còn nua nhu câu ""la lành đùm la rách "" tu khi con biet chú va đuoc đoc nhung gi chú viêt trên blog nay ..con nhân ra đuoc su yêu thuong su đồng cảm va tình nguoi VN dan tôc VN "yêu dân tôc VN "

    Trả lờiXóa