Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

Mầu Tím Tôi Yêu
Mầu tím tôi yêu là Mầu Tím Mùa Vọng Giáng Sinh. Mầu bắt đầu cho một Năm Phụng vụ mới. Mầu của Hy Vọng chứa chan dạt dào, là dải khăn lụa màu tím yêu thương nối kết giữa Trời Cao thánh khiết và trần gian tục lụy, như dải Ngân hà lung linh những vì sao đưa lối dẫn đường, từ Giáo hội Thiên Quốc đến với Giáo hội Lữ hành, còn đang truân chuyên tiến bước về Quê Trời.


Mầu tím tôi yêu là mầu tím của đầu Đông, có chút gió se lạnh lùa về quán trọ trần gian, báo hiệu một mùa Noel sắp đến. Buổi chiều tím ngắt, ngồi một góc khuất trong café sân vườn, mắt hướng về dẫy núi xa xăm, tự tìm cho mình một không gian thư giãn, xả stress sau một tuần bôn ba cơm áo gạo tiền. Thật ngẫu nhiên, ca từ của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn- kẻ du ca về phận người, rót vào tai lời thì thầm: “Tôi nay ở trọ trần gian. Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời” như nhắc nhớ tôi hơn nữa về Lời Chúa trong Tin Mừng Chúa nhật I Mùa Vọng: “Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức, vì anh em không biết khi nào thời ấy sẽ đến….”

Vâng. “Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức…”. Nhưng tỉnh thức giữa một thời đại đang khủng hoảng trầm trọng như thời đại chúng ta đang sống, thật không dễ chút nào! Khủng hoảng và xáo trộn từ trong nhà ra phố chợ. Môi trường sống đang tràn ngập đủ mọi thứ rác rưởi. Con người đang càng ngày trở nên vô cảm hơn bao giờ hết. Ra đường thì phải canh chừng mọi bất trắc có thể xẩy ra. Mỗi khi thực thi giới răn “Mến Chúa yêu người”cũng phải cân nhắc không thì yêu người lại vạ vào thân. Thời chúa Giêsu tại thế, người Samari tốt lành kia được tuyệt đại đa số tán thưởng về việc cứu người bị nạn của anh. Nhưng thời bây giờ, coi chừng người ta nghi anh dàn cảnh giết người, cướp của…

Vâng. “Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức..”. Nhưng tỉnh thức thời @ cũng khó lắm thay. Ra đường thì thế, về nhà có thời gian online thì coi chừng xập bẫy của muôn vàn mưu ma chước quỉ. Sống trong thế giới phẳng, nếu thiếu tỉnh thức và không nhờ ơn Chúa Thánh Linh trợ giúp, thì chỉ cần một vài giây click chuột, ma quỉ sẽ dẫn ta đi vào những mê lộ của dục vọng thấp hèn, bản năng thú vật…

Vâng. Mầu tím tôi yêu là Mầu Tím Mùa Vọng, mầu tím viết hoa. Mầu của Hy Vọng. Dẫu hôm nay “quán trọ trần gian” của tôi đang chênh vênh, nghiêng ngả bởi muôn vàn gió độc, sóng dữ bủa vây. Nhưng tôi tin. Tôi vẫn tin. Chúa hằng ở bên tôi. Ngọn lửa Chúa Thánh Thần vẫn thắp sáng trong tôi niềm hy vọng lớn lao. Còn hơn thế nữa, ngọn lửa Chúa Thánh Thần sẽ đổi thay thế giới này, một thế giới đang bên bờ vực thẳm của sự hủy diệt, bởi những tội lỗi khủng khiếp do con người gây ra.

Mầu tím tôi yêu không nhuộm màu u ám khóc than, tang chế. Dù trái đất hôm nay đang chìm khuất trong bóng đen sự dữ, dù loài người còn mê mải sống cùng nền văn minh sự chết…Nhưng tôi ơi đừng tuyệt vọng. Vì Lòng Thương xót Chúa thì trí khôn con người không thể nào hiểu thấu. Hãy yêu Mầu Tím Mùa Vọng, mầu của thai phụ chuyển dạ để cho ra đời một sự sống mới. Mầu tím tôi ơi! Hãy ngước mắt lên Trời. Kia rồi, Một Đấng Cứu Tinh xuất hiện, Người sẽ lau khô dòng nước mắt và “Bình an dưới thế cho người thiện tâm”.

--------------------
HMG

1 nhận xét:

  1. Mầu Tím Tôi Yêu!
    Nếu chỉ đọc tựa bài mà không đọc nội dung, thì không thể hình dung được Mầu Tím Tôi Yêu là thế nào.
    CTM đã đọc suốt từ đầu bài đến cuối bài, và nhận thấy rằng, tác giả có những suy tư sâu lắng, mở đầu là Mầu của Hy Vọng, Mầu của lập đông, Mầu của mời gọi Tỉnh Thức, nhưng cạnh đó, phơi bày những nhận xét tinh tế về đời sống xã hội Việt Nam hôm nay, khó có thể có được những người Samari tốt lành trên đường phố, ngay cả trên không gian mạng xã hội, không thiếu những trò lừa, những bóng tối của sự dữ hoành hành, Cuối cùng, tác giả trở về với Mầu Tím Tôi Yêu, màu tiên báo Đấng Cứu Tinh ngự đến, và nhân loại được giải thoát toàn diện cả hồn lẫn xác, trong đó có CTM.
    Xin cảm ơn tác giả đã thay cho mọi người, đặc biệt người Ki-tô hữu nhớ rằng Mầu Tím là Mầu Hy Vọng, không được ngã lòng. Nào chúng ta kiên tâm chờ đợi Chúa chúng ta. Nguyện xin Đấng Cứu Thế chúc lành tác giả với tình yêu vô bờ của Người.

    Trả lờiXóa