Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

                   SOI LẠI BÓNG MÌNH

  Bốn mươi năm sau, soi lại những vần thơ tôi thời trai trẻ
   Sao thuở ấy mình buồn và cô đơn đến thế?
   Bây giờ tuổi U60, nỗi buồn, niềm cô đơn thăng hoa theo
   những cung bậc khác của buổi hoàng hôn cuộc đời, bằng
   gam màu sáng hơn…dẫu quanh tôi còn nhiều bóng tối.
     
           Sầu Nghiêng
      Bước đi một buổi chiều hoang
         Bước về nghe nặng sầu nghiêng mái hồn
         Nghìn năm giấu mặt cô đơn
         Bên thành quách cũ phai tàn thời gian

                                            1979 HMG

                    Người Thơ

            Người thơ tôi sống lưu đầy
            Vong thân từ đó héo gầy tuổi xanh
            Đường đi một bóng vắng tanh
            Bốn mùa rong ruổi một mình lẻ loi
           Túi thơ đeo đuổi bên đời
           Ghé ngang quán trọ muôn người lạ xa
           Ngày lên đêm xuống cũng là
           Một thân trơ trụi giữa bờ tịch liêu


                                           1977 HMG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét