PHỤ NỮ VIỆT NAM
Phụ nữ Việt Nam
muôn năm! Phụ nữ Việt Nam vĩ đại! Nhân ngày Phụ Nữ 8-3, tôi không tiếc lời,
dành cho họ những lời tôn vinh như thế. Những bà mẹ, những người vợ, những người
con, người chị, người em đang có mặt khắp ba miền Đất Nước.
Họ là ai? Họ là những nhân tố tác thành nên
cuộc đời mỗi người hôm nay. Không có họ, chúng ta đã không góp mặt với đời. Đó
là chân lý! Có ai làm người mà không có mẹ? Chỉ việc sinh ta ra làm người, đã
là vĩ đại rồi. Một kỳ công. Một huyền nhiệm. Công sinh thành đã lớn lao. Nhưng
công dưỡng dục lại còn lớn lao không kém. Cưu mang chỉ 9 tháng 10 ngày. Nhưng
dưỡng nuôi chăm sóc đến hàng chục năm ròng đằng đẵng. Chẳng bút mực nào diễn tả
hết bản trường ca về những người mẹ Việt Nam, sớm hôm nhục nhằn nuôi con. Chẳng
lời nào kể cho hết nỗi chịu đựng, kiên khổ của người vợ Việt Nam cam chịu vì chồng
con, vì hạnh phúc gia đình. Phụ Nữ Châu Á nói chung, Phụ Nữ Việt Nam nói riêng,
trên cái nền văn hóa, văn minh Á Đông vốn đã hằng thế kỷ chịu thân phận thiệt
thòi, bất công. Việt Nam, hôm nay, sau thời kỳ quá độ, người phụ nữ đang được
trân trọng, tôn vinh hơn. Một tín hiệu đáng mừng!
Nhưng tiếc thay, đằng sau tín hiệu đáng mừng
đó, lại có một mặt trái nhơ nhuốc thật đáng sợ, đáng nguyền rủa: Tội ác nạo phá thai.
Việt Nam đang là một trong những nước có tỷ lệ nạo phá thai cao nhất thế giới!
Mỗi năm có hơn 2 triệu sinh linh bé bỏng phải tức tưởi, không được cất tiếng
khóc làm người. Đó là tội
ác. Chẳng khác nào tội ác chiến tranh, giết người hàng loạt. Tôi không tiếc lời
ca tụng, tôn vinh những người phụ nữ Việt Nam đảm đang, một đời hy sinh vì chồng
con, gia đình. Nhưng tôi cũng không tiếc lời, cực lực lên án tội ác nạo phá
thai man rợ. Tôi tự hỏi: Tại sao xã hội lên tiếng phản đối nạn bạo hành trẻ em
nơi các nhà trẻ, nhưng người ta lại câm lặng trước một tội ác giết người kinh tởm như
nạo phá thai. Một nghịch lý quá ghê sợ.
Song song với nạn bạo hành trẻ em, nạn bạo
hành vợ của những ông chồng vũ phu có mức độ cao hơn nhiều, cả về số lượng và
tính chất nghiêm trọng của nó. Hàng ngày, trên báo in lẫn báo mạng, nhan nhản
những bản tin chồng bạo hành vợ. Giả sử có những nhà tù dành riêng cho những kẻ
bạo hành vợ, có lẽ số nhà tù ấy không ít. Nhốt hết mấy “ổng” vào đó mà bạo hành
lẫn nhau đi, dám không? Ở nhà chỉ ăn hiếp, bắt nạt vợ con. Thật thương, nhưng
cũng thấy bực, có những phụ nữ Việt Nam đành cam chịu kiếp nô lệ cho những tên
chồng tính thú hơn tính người. Chung qui, cũng chỉ vì trình độ dân trí của xã hội
Việt Nam nói chung, chị em phụ nữ nói riêng còn thấp và hạn chế, nên còn nhiều
cảnh thương tâm, đau lòng bởi bạo lực. Sâu xa hơn, ta có thể thấy cái bản chất
ích kỷ của đàn ông qua tệ nạn ăn nhậu tràn lan đang diễn ra ngày đêm nơi xã hội.
Đâu đâu cũng nhậu. Nhậu không còn là một nét văn hóa, nó đã biến tướng, trở
thành một tệ nạn đáng lo ngại. Thử hỏi, nơi bàn nhậu, mấy người đàn ông dư tiền
dư của để nhậu? Trong khi, ở nhà vợ con nheo nhóc, bữa no, bữa đói...
Tôi là fan bênh vực, bảo vệ nữ quyền nè. Ai
theo “tui” không? Đừng chê tôi là tín đồ “sợ vợ” nhé. Trái lại, trong gia đình, tôi là kẻ
cầm cương đầy quyết đoán. Hoan hô những chị em phụ nữ Việt Nam
tuyệt vời. Một đời đảm đang. Một đời hy sinh, tận tụy cho gia đình. Xin tặng chị
em muôn vàn đóa hoa tươi thắm nhân ngày 8-3.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét