HƯ VÔ
Trống hoang những buổi trên rừng
Lưng đèo bước
mỏi đường trường gian nan
Ngoài kia gió
lạnh cơ hàn
Trần gian còn
đó vô ngần hỗn mang
Còn đâu trau
chuốt yêu thương
Tình người đã
cạn giữa đường cháy khô
Góp gom hương
khói phù du
Dòng thơ này chở trôi về hư vô.
SG 19-09-2013
Lên rừng...xuống phố, vẫn thấy mình hư vô...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét